Thứ Tư, ngày 13 tháng 11 năm 2024

Suy niệm Thứ Năm tuần 30 Thường Niên

Chuyên mục: Suy niệm ngày thường - Ngày đăng: 30.10.2024
Chia sẻ:

SUY NIỆM THỨ NĂM TUẦN 30 THƯỜNG NIÊN

Lời Chúa: Lc 13, 31-35

Trong ngày ấy, có mấy người biệt phái đến gần thưa Chúa Giêsu rằng: “Xin Thầy lên đường và đi khỏi đây, vì Hêrôđê toan giết Thầy”.

Người trả lời: “Các ông hãy đi nói với con cáo đó rằng: “Đây Ta trừ quỷ và chữa lành bệnh tật hôm nay và ngày mai, rồi ngày thứ ba Ta hoàn tất cuộc đời. Nhưng hôm nay, ngày mai và ngày hôm sau nữa, Ta còn phải đi đường, vì không lẽ một tiên tri bị giết chết ngoài thành Giêrusalem”.

“Ôi Giêrusalem, Giêrusalem! Ngươi giết hại các tiên tri và ném đá những người đã được sai đến cùng ngươi. Đã bao lần Ta muốn tụ họp con cái ngươi, như gà mẹ ấp ủ gà con dưới cánh, thế mà ngươi đã không muốn. Thì đây, nhà các ngươi sẽ bị bỏ hoang vu. Nhưng Ta bảo cho các ngươi hay: Các ngươi sẽ không còn xem thấy Ta, cho đến khi các ngươi sẽ nói rằng: “Chúc tụng Đấng nhân danh Chúa mà đến!”

Ảnh: Google

* Đọc GIỜ KINH PHỤNG VỤ  link CGKPV

* Các BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ

Suy niệm 1: Hôm nay, ngày mai

(Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.)

Sống là bước đi mỗi ngày trong cuộc hành trình, phiêu lưu.

Hơn ai hết Đức Giêsu đã sống phận người của mình như thế.

Cuộc sống nay đây mai đó, không chỗ tựa đầu.

Cuộc sống bấp bênh, sống nhờ lòng tốt của người khác.

Hơn thế nữa, cuộc sống này còn bị đe dọa bởi quyền bính đạo đời.

Trong bài Tin Mừng hôm nay, vài người Pharisêu báo tin cho Đức Giêsu

về việc tiểu vương Hêrôđê muốn giết Ngài (c. 31).

Họ khuyên Ngài nên ra khỏi vùng đất dưới quyền của Hêrôđê,

vì chính ông này đã giết ngôn sứ Gioan Tẩy giả.

Đức Giêsu lộ vẻ ung dung, không sợ hãi gì.

Ngài gọi Hêrôđê là con cáo, một con vật ranh mãnh quỷ quyệt (c. 32).

Đe dọa của ông ta không làm Ngài chùn bước.

Ngài vẫn tiếp tục làm điều đã làm như trừ quỷ và chữa bệnh.

Hôm nay, ngày mai, ngày mốt vẫn cứ như thế.

“Tôi phải tiếp tục đi” (c. 33).

Đức Giêsu biết rất rõ mình đang đi đâu và đến đâu.

Ngài sẽ tiếp tục lên đường, không phải vì sợ quyền lực của Hêrôđê,

nhưng vì Ngài chấp nhận ở dưới quyền của Thiên Chúa.

Ngài hướng tới Giêrusalem, nơi nhiều ngôn sứ đã chịu bách hại.

Đức Giêsu ý thức mình là một ngôn sứ của Thiên Chúa.

Số phận của Ngài cũng chẳng hơn gì bao ngôn sứ khác.

Cái chết đang chờ đợi Ngài ở Giêrusalem.

Giêrusalem là nơi đáng sợ, nhưng cũng là nơi đáng thương.

Đức Giêsu đã âu yếm gọi hai lần: “Giêrusalem, Giêrusalem!”

Ngài tự ví mình như gà mẹ tập họp gà con dưới cánh.

“Đã bao lần Ta muốn… nhưng các ngươi lại không muốn” (c. 34).

Một tình yêu bị từ chối nên thốt lên những lời thở than.

Vị ngôn sứ Giêsu phải dừng bước khi con người khép lòng mình lại.

Án phạt đến từ thái độ từ khước của con người,

giống như đàn gà con không để cho gà mẹ chở che dẫn dắt.

“Nhà các ngươi sẽ bị bỏ mặc cho các ngươi” (c. 35).

Thiên Chúa bỏ đền thờ, bỏ thành thánh Giêrusalem mà đi,

để mặc cho quân thù vây hãm và tiêu hủy.

Nhưng rồi sẽ đến ngày Đức Giêsu trở lại trong vinh quang.

Lúc ấy mọi người sẽ tung hô: Chúc tụng Đấng nhân danh Chúa mà đến.

Chúng ta cũng có sứ mạng làm ngôn sứ như Đức Giêsu.

Những đe dọa, đụng chạm đến an toàn là điều không tránh khỏi.

Nhưng chúng ta vẫn được mời gọi đi đến cùng con đường của mình,

với một tinh thần bất khuất, không gì lay chuyển.

Vẫn phải trung thành với việc được Thiên Chúa giao,

dù điều đó dẫn ta đến với cái chết.

Trước một Giêrusalem thù nghịch, xin có được đảm lược của Giêsu.

Trước một Giêrusalem từ khước, xin có được lòng nhân hậu.

Để trái tim chúng ta biết kết hợp đảm lược với lòng nhân.

Cầu nguyện:

Lạy các thánh tử đạo Việt Nam,

các ngài đã dám sống đến cùng ơn gọi Kitô hữu

trong một hoàn cảnh khó khăn nguy hiểm.

Sự hy sinh của các ngài

cho thấy tình yêu mạnh hơn sự chết

và chết là cửa mở vào cõi sống bất diệt.

Dù mang phận người yếu đuối,

nhưng nhờ ơn Chúa đỡ nâng,

các ngài đã chiến thắng khải hoàn.

Xin cầu cho chúng con là con cháu các ngài

biết can trường sống đức tin của bậc cha anh

trong một thế giới vắng bóng Thiên Chúa,

biết nhiệt thành làm chứng về tình yêu

bằng một đời hiến thân phục vụ.

Ước gì ngọn lửa đức tin

mà các ngài đã thắp lên

bằng cuộc sống và cái chết,

được bừng tỏa trên Tổ quốc Việt Nam.

Ước gì máu thắm của các ngài

thấm vào mảnh đất quê hương

để công cuộc truyền giáo sinh nhiều hoa trái.

Suy niệm 2: Tình yêu chiến thắng

(TGM Giuse Ngô Quang Kiệt)

Chúa Giê-su tiến hành cuộc chiến chống ma quỉ, xác thịt, thế gian. Ma quỉ, xác thịt, thế gian cũng toa rập nhau chống lại Chúa. Nhưng Chúa không sợ hãi. Vì tình Chúa yêu thương con người quá lớn lao. Chúa muốn giang rộng vòng tay ôm ấp che chở con người: “Giê-ru-sa-lem, Giê-ru-sa-lem! Ngươi giết các ngôn sứ và ném đá những kẻ được sai đến cùng ngươi! Đã bao lần Ta muốn tập họp con cái ngươi lại, như gà mẹ tập họp gà con dưới cánh, mà các ngươi không chịu”. Dù bị các thế lực ma quỉ âm mưu giết chết, Chúa vẫn không sợ hãi. Với tình yêu lớn lao, Chúa quan tâm lo lắng cho con người hơn cho sinh mạng của riêng mình: “Hôm nay và ngày mai tôi trừ quỷ và chữa lành bệnh tật, và ngày thứ ba tôi hoàn tất. Tuy nhiê, hôm nay, ngày mai và ngày mốt, tôi phải tiếp tục đi, vì một ngôn sứ mà chết ngoài thành Giê-ru-sa-lem thì không được”.

Hôm nay con cái Chúa vẫn phải tiếp tục tiến hành cuộc chiến. Ma quỉ, xác thịt, thế gian vẫn toa rập nhau đàn áp con cái Chúa. Nhưng thánh Phao-lô khích lệ ta đừng sợ vì chúng ta sẽ thắng nhờ tình yêu Chúa Ki-tô. Tình yêu Chúa sẽ ở với chúng ta, nâng đỡ chúng ta. “Đúng thế, tôi tin chắc rằng: cho dầu là sự chết hay sự sống, thiên thần hay ma vương quỷ lực, hiện tại hay tương lai, hoặc bất cứ sức mạnh nào, trời cao hay vực thẳm hay bất cứ một loài thụ tạo nào khác, không có gì tách được chúng ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa thể hiện nơi đức Ki-tô Giê-su, Chúa chúng ta” (năm lẻ).

Cuộc chiến rất khốc liệt vì chúng ta phải chiến đấu với loài quỷ dữ. Nhưng thánh nhân khuyên nhủ ta đừng sợ. Hãy mang lấy vũ khí của Thiên Chúa, Ta chắc sẽ thắng. “Vì chúng ta chiến đấu không phải với phàm nhân, nhưng là với những quyền lực thần thiêng, với những bậc thống trị thế giới tối tăm này, với những thần linh quái ác chốn trời cao. Bởi đó, anh em hãy nhận lấy toàn bộ binh giáp vũ khỉ của Thiên Chúa; như thế, anh em có thể vận dụng toàn lực để đối phó và đứng vững trong ngày đen tối”. Vù khí đó là “lưng thắt đai chân lý, mình mặc áo giáp là sự công chính, chân đi gày là lòng hăng say loan báo Tin Mừng bình an; hãy luôn cầm khiên mộc là đức tin, nhờ đó anh em sẽ có thể dập tắt mọi tên lửa của ác thần. Sau cùng, hãy đội mũ chiến là ơn cứu độ và cầm gươm của Thần Khí ban cho, tức là Lời Thiên Chúa” (năm chẵn).

Tạ ơn Chúa vì yêu thương con mà sẵn sàng chịu chết. Xin cho con tin vào tình yêu của Chúa để đứng vững trong cuộc chiến với bóng đêm tội lỗi.

Suy niệm 3: Giờ Chúa Viếng Thăm

(‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)

Một diễn giả thuyết trình cho các bậc phụ huynh về thái độ phải luôn thông cảm với con cái, nhất là khi chúng còn nhỏ. Diễn giả vừa dứt lời, thì có một người mẹ phát biểu ý kiến: “Trong bài thuyết trình, ông đã nhiều lần nhắc đến những sai sót của cha mẹ không đủ kiên nhẫn để tỏ ra thông cảm với con cái. Phần tôi thì có kinh nghiệm ngược lại: tôi luôn luôn tìm cách thông cảm với con cái, nhưng chẳng những chúng không nghe lời tôi, mà còn chống lại tôi. Xin ông vui lòng cho chúng tôi biết phải làm gì nữa để con cái nghe lời chúng tôi”.

Kinh nghiệm của người mẹ trên đây có thể giúp chúng ta hiểu thêm phần nào tâm tình của Chúa Giêsu đối với người Do thái và, đối với thành Giêrusalem như được ghi lại trong Tin Mừng hôm nay. Ðó là tâm tình yêu thương của Chúa trước sự khước từ của dân Chúa. Tác giả Gioan đã đưa ra nhận định chung về cuộc đời của Chúa Giêsu: “Ngài đã đến nơi nhà mình, nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận”. Con người là tạo vật của Thiên Chúa, nhưng lại có quyền tự do từ chối Ngài, đó là cái bi thảm của cuộc đời.

Chúng ta sẽ càng cảm thông với những tâm tình của Chúa Giêsu, khi chúng ta biết rằng lúc đó Ngài đang tiến về Giêrusalem, tiến đến gần giây phút thực hiện cuộc Vượt qua của Ngài để đem ơn cứu rỗi cho mọi người, nhưng cũng chính lúc đó sự chống đối của các kẻ thù Chúa mỗi lúc một gia tăng. Những người Biệt phái, Luật sĩ, Tư tế trong dân, đang tìm cách loại trừ Chúa, ngay cả vua Hêrôđê Antipas cũng không ưa thích gì Ngài, chính ông ra lệnh chặt đầu Gioan Tẩy giả, đó là điềm không tốt cho Chúa Giêsu lúc đó đang có mặt trên phần đất thuộc thẩm quyền của ông.

Tuy nhiên, sự độc ác của con người không thể làm cho Thiên Chúa không yêu thương con người. Trái lại, Thiên Chúa đã chấp nhận trở nên yếu hèn, bị khinh chê, Ngài vẫn yêu thương con người và yêu thương cho đến chết trên Thập giá. Tuy nhiên, cái chết của Chúa Giêsu không phải là một chiến bại vĩnh viễn, bởi vì rồi đây con người sẽ trở lại nhìn nhận Thiên Chúa. Lời tiên báo của Chúa Giêsu hé mở cho chúng ta thấy viễn tượng hy vọng: “Các ngươi sẽ không còn thấy Ta nữa, cho đến lúc các ngươi nói: chúc tụng Ðấng ngự đến nhân danh Chúa”. Ðây không chỉ là lời tiên tri về cuộc khải hoàn của Ngài vào thành Giêrusalem, nhưng còn là lời tiên tri về cuộc chiến thắng cuối cùng của Ngài vào thời cánh chung, khi Thiên Chúa là tất cả trong mọi sự.

Chúng ta hãy khiêm tốn nhận ra những giờ phút của ân sủng Chúa đến viếng thăm chúng ta. Ước gì chúng ta cảm nghiệm được tình yêu dịu dàng của Chúa để có thể nói lên lời tri ân chúc tụng Chúa.

Suy niệm 4: Ý Định Của Thiên Chúa Bất Di Dịch

“Giê-ru-sa-lem, Giê-ru-sa-lem! ngươi giết các ngôn sứ và ném đá những kẻ được sai đến cùng ngươi! Đã bao lần ta muốn tập họp con cái ngươi lại, như gà mẹ tập họp gà con dưới cánh, mà các ngươi không chịu.” (Lc. 13, 34)

Ngay từ đầu cuộc sống công khai của Đức Giêsu thành Na-gia-rét, người ta đã tìm cách giết Người. Giờ của Người chưa đến. Trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Người đi qua đất của Hê-rô-đê mới giết Gio-an tẩy giả. Có mấy người báo cho Đức Giêsu phải nhanh chóng rời bỏ đây ngay vì Hê-rô-đê đang muốn giết Người.

Vua chúa thế gian chẳng thay đổi được gì

Dân Na-gia-rét cũng như Hê-rô-đê không thể giết được Đức Giêsu. Hôm nay và ngày mai là thời giờ bày tỏ quyền phép và tình yêu của Thiên Chúa. “Tôi trừ quỷ và chữa lành bệnh tật”, không gì có thể ngăn cản được Đức Giêsu thi hành thánh ý Thiên Chúa. Người đi theo con đường đưa tới cái chết hy sinh để hoàn tất nhiệm vụ của Người. Người không tìm cách trốn thoát, mà tự ý chấp nhận cái chết vì chính Người có quyền cho đi sự sống và lấy lại. Lời chứng của Người phải được loan truyền tới Giê-ru-sa-lem, vì Người là ngôn sứ và phải chịu chung số phận với các ngôn sứ. Hê-rô-đê không thể quyết định bắt Người chịu chết. Chính Người quyết định về ngày giờ. Sự đe dọa của Hê-rô-đê chỉ đáng giục sọt rác. “Các ngươi hãy đi nói với con cáo ấy!”

Giê-ru-sa-lem trung thành với cái bất trung

Lịch sử của Giê-ru-sa-lem là luôn luôn từ chối ý định của Thiên Chúa tới cùng. Dân Do thái đã bất trung với Thiên Chúa từ lâu đời. Các ngôn sứ đều cảnh cáo nhiều lần về sự bất trung đó và đều thất bại nặng nề. Nhiều lần Thiên Chúa đã phạt họ, từ bỏ đền thờ và trao nộp cho quân thù phá hủy.

Chính Đức Giêsu đã kêu gọi dân thành Giê-ru-sa-lem trở về kẻo không kịp. Họ vẫn bất trung, con tim họ chai đá và từ chối lắng nghe lời cảnh báo. Họ khinh chê quà tặng cứu độ, sự che chở và lòng thương xót của Thiên Chúa. Giờ đây, gần đến hồi kết thúc, Thiên Chúa sẽ bỏ mặc nhà Gia-cóp và dân Do thái không còn thấy Người nữa cho đến ngày phán xét. Ngày đó Ngài chỉ đón tiếp kẻ nào đến nhân danh Chúa Giêsu mà thôi.

RC

Suy niệm 5: Thiên Chúa là Tình Yêu

Khi được hỏi: Thiên Chúa là Đấng nào? Hẳn không có câu trả lời nào trọn vẹn và ý nghĩa cho bằng lời khẳng định của thánh Gioan: “Thiên Chúa là tình yêu” (1 Ga 4, 16).

Thật vậy, bản chất Thiên Chúa là tình yêu, vì thế, nhiều lần và nhiều cách, Thiên Chúa đã thể hiện tình yêu của Người cho nhân loại ngang qua sự chăm sóc, quan phòng của Người dành cho ta.

Có những lúc, Thiên Chúa được ví như người cha răn dạy con cái; như người mẹ yêu thương, an ủi, vỗ về; như người chồng yêu thương vợ; như người bạn luôn đồng hành…

Hôm nay, qua bài Tin Mừng, Đức Giêsu làm toát lên hình ảnh của một Vị Thiên Chúa yêu thương con người như: “Gà mẹ ấp ủ gà con dưới cánh”. Quả thật, Thiên Chúa luôn bao bọc chở che chúng ta dưới bóng cánh của Người lúc mưa, lúc nắng, khi bão tố, hay khi bị kẻ thù tấn công. Người yêu thương ta bằng một tình yêu trọn vẹn. Người đã cho đi tất cả, kể cả người Con Một duy nhất chính là Đức Giêsu. Khi Đức Giêsu đến, Ngài đã thi hành sứ vụ của Chúa Cha trong tình yêu. Ngài đã yêu thương họ đến cùng và đã chết vì yêu.

Tuy nhiên, vì hiềm khích, tham lam và kiêu ngạo, con người vẫn đắm chìm trong tội, nên không thể nhận ra tình yêu của Thiên Chúa dành cho mình. Họ đã bị một lớp mây mù dày đặc của tội lỗi làm cho mắt họ không còn phân biệt được tốt – xấu. Hay đôi khi nhận ra, nhưng vì miếng cơm, manh áo, vì danh dự, vì chức quyền, họ đã nhắm mắt trước tình yêu của Ngài, và đã đi ngược lại với tiếng Lương Tâm.

Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy sống trong tâm tình của những người con đã được Thiên Chúa yêu thương. Nhận ra tình yêu của Người và chia sẻ tình yêu đó cho người khác. Khi đã lựa chọn Chúa là mục đích, lẽ sống, thì cũng đón nhận những lời giáo huấn dạy dỗ của Ngài như khuôn vàng thước ngọc, thi hành luật Chúa trong lòng mến. Tránh tình trạng như Hêrôđê luôn tìm cách loại trừ Đức Giêsu chỉ vì những điều tốt đẹp Ngài đã làm, hay như những người Pharisêu, vì sợ phiền hà, liên lụy, hay vì không chấp nhận chân lý của tình thương mà đã lợi gió bẻ măng, tiếp tay cho sự gian ác để đồng lõa loại bỏ Đức Giêsu.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho mỗi chúng con biết cảm nghiệm được tình yêu mà Chúa dành cho chúng con. Đồng thời luôn sống trong tình yêu đó bằng việc đón nhận Chúa như lẽ sống của cuộc đời và chia sẻ tình yêu đó cho người khác. Amen.

Ngọc Biển SSP

Suy niệm 6: Như gà mẹ ấp ủ gà con dưới cánh

(TGM Giuse Nguyễn Năng)

Sứ điệp: Chúa Giêsu yêu thương con người đến nỗi cho dù con người phản nghịch chống lại Ngài, Ngài vẫn tha thiết yêu thương như gà mẹ ấp ủ gà con dưới cánh.

Cầu nguyệnLạy Chúa Giêsu, Chúa đã đến trần gian để rao giảng về Nước Thiên Chúa cho con người. Nhưng phũ phàng thay, có biết bao nhiêu người đã bịt tai giả điếc làm ngơ trước Lời của Chúa. Thậm chí có người tìm cách triệt hạ Chúa như một Hêrôđê, như thành Giêrusalem, nơi bao ngôn sứ bị giết hại, và như chính con khi đã bao lần sã ngã phạm tội.

Lạy Chúa, thế mà Chúa vẫn tha thiết yêu thương và kiên nhẫn mời gọi con trở về sống trong ân tình của Chúa. Chúa sẵn sàng quên đi bao lỗi lầm thiếu sót của con, và Chúa chỉ muốn một điều là được bảo vệ con trong vòng tay yêu thương của Chúa.

Ôi lạy Chúa, xin cho con luôn cảm nhận được tình yêu bao la đó, để con yêu mến Chúa nhiều hơn, và để từ nay, con sẽ quyết tâm xa lìa con đường tội lỗi. Trong những khi gặp gian nan thử thách, hay những lúc yếu đuối tuyệt vọng, xin cho con biết tìm đến Chúa như nguồn sức mạnh đỡ nâng, như nơi trú ẩn an toàn. Lạy Chúa, con biết rằng Chúa yêu thương con như gà mẹ ủ ấp gà con dưới cánh. Xin đừng bao giờ để con trở thành kẻ bạc nghĩa vong ân phản nghịch chống lại Chúa, nhưng xin cho con luôn là người con chí hiếu, luôn biết vâng phục Thánh Ý Chúa trong suốt cuộc đời. Amen.

Ghi nhớ: “Không lẽ một tiên tri phải giết chết ngoài thành Giêrusalem ?”

Suy niệm 7: Tâm tình yêu thương của Chúa trước sự khước từ của dân Chúa

(Lm Nguyễn Vinh Sơn SCJ)

Câu chuyện

Một diễn giả thuyết trình cho các bậc phụ huynh về thái độ phải luôn thông cảm với con cái, nhất là khi chúng còn nhỏ. Diễn giả vừa dứt lời, thì có một người mẹ phát biểu ý kiến: “Trong bài thuyết trình, ông đã nhiều lần nhắc đến những sai sót của cha mẹ không đủ kiên nhẫn để tỏ ra thông cảm với con cái. Phần tôi thì có kinh nghiệm ngược lại: tôi luôn luôn tìm cách thông cảm với con cái, nhưng chẳng những chúng không nghe lời tôi, mà còn chống lại tôi. Xin ông vui lòng cho chúng tôi biết phải làm gì nữa để con cái nghe lời chúng tôi”.

Kinh nghiệm của người mẹ trên đây có thể giúp chúng ta hiểu thêm phần nào tâm tình của Chúa Giêsu đối với người Do Thái và, đối với thành Giêrusalem như được ghi lại trong Tin Mừng hôm nay. Ðó là tâm tình yêu thương của Chúa trước sự khước từ của dân Chúa. Tác giả Gioan đã đưa ra nhận định chung về cuộc đời của Chúa Giêsu: “Ngài đã đến nơi nhà mình, nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận”. Con người là tạo vật của Thiên Chúa, nhưng lại có quyền tự do từ chối Ngài, đó là cái bi thảm của cuộc đời (Theo Mỗi Ngày Một Tin Vui của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu).

Suy niệm

Chúa Giêsu đang tiến về Giêrusalem để thực hiện thánh ý của Chúa Cha: Cuộc Vượt Qua Thương Khó đem ơn cứu rỗi cho mọi người. Lời rao giảng chân lý, sự thật làm cho những kẻ không muốn lãnh nhận chống đối Chúa mỗi lúc một gia tăng, nhất là những kẻ Ngài chỉ trích sự giả hình, cứng tin là người biệt phái, luật sĩ, tư tế trong dân, đang tìm cách loại trừ Chúa. Cả vua Hêrôđê Antipas, người bất chấp chân lý ra lệnh chặt đầu Gioan Tẩy giả, cũng không ưa thích gì Ngài, Đấng rao giảng công lý và sự thật làm cho nhà vua không vừa lòng. Người pharisiêu báo tin cho Đức Giêsu về việc Hêrôđê muốn giết Ngài (x. Lc 13,31) vì Chúa Giêsu lúc đó đang có mặt trên phần đất thuộc thẩm quyền của vua. Họ khuyên Ngài nên ra khỏi vùng đất dưới quyền của Hêrôđê. Nhưng Đức Giêsu không sợ hãi gì, Ngài gọi Hêrôđê là con cáo, một con vật biểu tượng sự ranh mãnh quỷ quyệt (x. Lc 13,32). Sự đe dọa của ông ta không làm Ngài chùn bước. Ngài vẫn thi hành sứ mạng thi ân cho người khổ đau hàng ngày như trừ quỷ và chữa bệnh… Ngài khẳng định: “Tôi phải tiếp tục đi” (Lc 13,33). Ngài vẫn tiếp tục lên đường hướng tới Giêrusalem, nơi nhiều ngôn sứ đã chịu bách hại và cũng là nơi cái chết đang chờ đợi Ngài, Giêrusalem nơi hoàn thành sứ mạng Đấng Cứu Thế.

Giêrusalem là nơi đáng sợ, nhưng cũng là nơi đáng thương khi nhìn trong viễn cảnh Giêrusalem sẽ bị tàn phá, Ðức Giêsu cảm thương dân chúng, Ngài buồn, Ngài than! Ðức Giêsu đau lòng khi thấy họ khổ. Vì lòng chai cứng của họ chối từ Con Thiên Chúa, nên tai hoạ đã giáng xuống trên họ. Thành Giêrusalem bị huỷ, dân chúng lầm than, Ngài đau lòng biết bao, vì Ngài thương họ như gà mẹ ủ con dưới cánh.

Lời tiên báo của Chúa Giêsu cũng hé mở cho chúng ta thấy viễn tượng hy vọng: “Các ngươi sẽ không còn thấy Ta nữa, cho đến lúc các ngươi nói: chúc tụng Ðấng ngự đến nhân danh Chúa”. Lời tiên tri về cuộc khải hoàn của Ngài vào thành Giêrusalem, cũng là lời loan báo cuộc chiến thắng cuối cùng của Ngài vào thời cánh chung, vì Thiên Chúa là tất cả trong mọi sự.

Hôm nay, chúng con cũng như dân Do Thái năm xưa: Chúng con đã đón nhận biết bao ơn lành của Chúa nhưng chúng con vô ơn, sống bất xứng và cứng lòng cố chấp. Xin Chúa sửa dạy chúng con. Xin cho chúng con sớm nhận ra tình yêu của Chúa. Xin đừng để chúng con cứ mãi chai lì, khiến Chúa phải đau lòng.

Ý lực sống

“Lạy Chúa, xin cứu sống con theo lượng từ bi của Chúa” (Tv 109,26)

Suy niệm 8: Đức Giêsu bị đe dọa giết chết

(Lm Giuse Đinh Lập Liễm)

Đức Giêsu được mấy người biệt phái cho biết vua Hêrôđê muốn giết Ngài và khuyên Ngài nên lánh đi nơi khác. Lời khuyên Ngài trốn đi có vẻ khôn ngoan theo sự tính toán của người đời, bởi vì Hêrôđê là một tên gian hùng, dám khử trừ bất cứ ai mà ông không thích. Tuy nhiên, Đức Giêsu không theo sự khôn ngoan của thế gian, Ngài theo sự khôn ngoan của Thiên Chúa. Ngài biết việc lên Giêrusalem để chịu nạn chịu chết là kế hoạch của Thiên Chúa mà Ngài “phải” thực hiện cho xong.

Ngoài ra, Ngài cũng than tiếc cho Giêrusalem sẽ bị tàn phá, vì họ không chịu nghe lời rao giảng của Ngài để thống hối. Ngài đã xử với họ như gà mẹ ấp con dưới cánh, nhưng vô ích. Vì lòng chai dạ đá của họ, Thiên Chúa phải dùng bàn tay cứng rắn để sửa trị họ.

Qua bài Tin mừng chúng ta thấy thái độ của Đức Giêsu trước cái chết gần kề. Bình thường cái chết luôn là một đe dọa đối với con người. Lo sợ căng thẳng khi cái chết là một cực hình. Là con người như chúng ta, Đức Giêsu cũng không tránh khỏi những lo âu sợ hãi trước cái chết, như Ngài đã cho thấy điều đó trong cơn hấp hối tại vườn Giệtsêmani. Tuy nhiên, trong Tin mừng hôm nay, Đức Giêsu đã tỏ ra bình thản trước vua Hêrôđê đang tìm cách sát hại Ngài. Đức Giêsu bình thản đến độ dửng dưng và thách đố, và sở dĩ như thế là vì Ngài luôn trung thành tuyệt đối với ý định của Thiên Chúa. Thật vậy, cả cuộc đời Ngài là một tiếng xin vâng đối với thánh ý Thiên Chúa. Do đó, một khi biết rằng có một hiến lễ phải hoàn tất và hiến lễ ấy nằm trong chương trình của Thiên Chúa, thì không gì phải làm Ngài bận tâm, ngoài việc chu toàn công việc được giao phó (Mỗi ngày một tin vui).

Tâm tình của Đức Giêsu trước viễn tượng thành Giêrusalem sẽ bị phá huỷ. Đã bao lần, xưa kia là các sứ giả của Thiên Chúa và bây giờ là Ngài, đã cố gắng tập họp họ lại như gà mẹ tập họp gà con, hầu che chở họ khỏi tai hoạ là cuộc phán xét của Thiên Chúa về các tội của họ. Nhưng, xưa cũng như nay, không bao giờ họ chịu nghe lời các tiên tri cũng như lời Ngài, trái lại, họ còn bách hại và giết chết các tiên tri, cũng như sắp giết chết Ngài. Mặc dầu biết trước như thế, nhưng Đức Giêsu vẫn thanh thản đi tới, không một điều gì có thể làm cho Ngài chùn bước. Vì giờ của Chúa Cha ấn định cho Ngài chưa tới. Có Cha thì Ngài chẳng có gì phải sợ.

Dù cho Hêrôđê có mưu đồ gì đi nữa, Đức Giêsu vẫn coi thường. Dù sống trong bầu khí đe dọa mạng sống: do những nhà lãnh đạo Do thái thù oán, và do sự ganh tị của Hêrôđê, Đức Giêsu vẫn tiếp tục sứ mạng cứu thế của Ngài, bằng những công việc trừ quỷ, chữa bệnh và rao giảng. Đức Giêsu nêu gương cho các Kitô hữu chúng ta: dù sống trong hoàn cảnh nào: khó khăn hay thuận tiện, chúng ta đều phải ra công làm việc cho phần rỗi của mình và của tha nhân.

Những người biệt phái trong Tin mừng hôm nay có cảm tình với Đức Giêsu, nên khi biết tin Hêrôđê muốn bắt Chúa, họ đã trình bày với Chúa và hiến kế giúp Ngài. Thế nhưng, thái độ Đức Giêsu rất cương quyết, Ngài không vì những đe dọa của thế quyền mà làm trì trệ thánh ý Chúa Cha. Ngài đã không để những đau khổ của con người qua đến ngày mai, nên nhiều lần Ngài đã chữa bệnh trong ngày Sabat. Trên Thập giá, thân xác đau đớn vì đòn roi, nhưng Đức Giêsu vẫn một lòng thực hiện thánh ý yêu thương và tha thứ của Chúa Cha cho tên trộm lành, cho những người đóng đinh Ngài và cho toàn thể nhân loại (5 phút Lời Chúa).

Cuộc sống là một ân huệ, nhưng cũng là một sứ mạng. Cũng như Đức Giêsu, con người phải nói lên ý muốn của Đấng đã sai phái họ và làm cho sứ mạng của họ được hoàn tất. Chỉ khác một điều là Đức Giêsu biết lúc nào sứ mạng của Ngài hoàn tất, còn con người thì không. Nhưng dù được gọi bất cứ lúc nào, con người vẫn có thể bình tĩnh, vì biết rằng mình đang lo chu toàn sứ mạng được giao phó. Xin Chúa cho chúng ta biết sống trọn từng giây phút hiện tại, nhờ đó chúng ta có thể an tâm và sẵn sàng bất cứ lúc nào Chúa đến gọi chúng ta.

Truyện: Con vẫn tiếp tục chơi

Một lần kia, thánh Gioan Boscô hỏi các học sinh của ngài đang chơi đùa: “Nếu ngay bây giờ các con biết mình sắp chết, các con sẽ làm gì ?” Một số trả lời sẽ đi vào nhà thờ cầu nguyện, một số khác cho biết sẽ đi xưng tội dọn mình chết lành.

Riêng Đaminh Saviô điềm nhiên trả lời: “Nếu trong giây lát con sẽ chết, con vẫn tiếp tục chơi”.

Vâng, đó là thái độ của những con người luôn biết sống theo thánh ý của Thiên Chúa, rồi thì không có gì có thể làm cho họ phải sợ và cũng chẳng có gì làm cho họ chùn bước trước những khó khăn trên đời.

Suy niệm 9: Xin vâng với thánh ý Thiên Chúa

(Lm Carôlô Hồ Bạc Xái)

A. Hạt giống…

Bối cảnh của đoạn này là có một số người báo tin cho Chúa Giêsu hay Hêrôđê muốn giết Ngài và khuyên Ngài hãy trốn đi nơi khác.

Đoạn này gồm hai ý:

1. Cảm nghĩ của Chúa Giêsu về cái chết sắp tới (cc 31-33): lời khuyên Ngài trốn đi có vẻ khôn ngoan theo sự tính toán của người đời, bởi vì Hêrôđê là một tên gian hùng, dám khử trừ bất cứ ai mà ông không thích. Tuy nhiên Chúa Giêsu không theo sự khôn ngoan của thế gian, Ngài theo sự khôn ngoan của Thiên Chúa. Ngài biết việc đi lên Giêrusalem để chịu nạn chịu chết là kế hoạch của Thiên Chúa mà Ngài “phải” thực hiện cho xong.

  – Dù Hêrôđê có mưu đồ gì đi nữa, Chúa Giêsu vẫn coi thường. Do đó Ngài gọi ông là “con cáo”. Kiểu nói này đối với người do thái hàm ý coi thường (nếu hàm ý nể sợ, người ta sẽ gọi là “con sư tử”).

  – Sở dĩ Chúa Giêsu coi thường là vì Ngài biết Hêrôđê chẳng thể làm gì được Ngài trước khi thời gian dành cho sứ mạng của Ngài kết thúc. Bởi đó Ngài nói: “Hôm nay, ngày mai và ngày mốt, tôi phải tiếp tục đi”. Kiểu nói này chỉ một thời gian ngắn, nên không được hiểu chính xác theo số học.

  – “Ngày thứ ba, tôi hoàn tất”: “Hoàn tất” vừa có nghĩa thời gian là kết thúc, vừa có nghĩa sự nghiệp là đã đạt mục đích. Chúa Giêsu chắc chắn sự nghiệp Ngài sẽ hoàn thành trong một thời gian ngắn nữa, không ai và không gì ngăn cản được.

2. Lời Chúa Giêsu nhắn gởi dân thành Giêrusalem trước viễn tượng Ngài sắp chết (cc 34-35): Chúa Giêsu đặt đối chọi nhau 2 điều hiển nhiên: Đã bao lần Ngài (và xưa kia là các sứ giả của Thiên Chúa) cố gắng tập họp họ lại như gà mẹ tập họp gà con, hầu che chở họ khỏi tai họa là cuộc phán xét của Thiên Chúa về các tội lỗi của họ. Nhưng, xưa cũng như nay, không bao giờ họ chịu nghe lời Ngài (và lời các ngôn sứ), trái lại còn bách hại và giết chết các ngôn sứ, cũng như sắp giết chết Ngài. Vì thế, số phận của họ là sẽ bị Thiên Chúa bỏ mặc.

B…. nẩy mầm.

1. “Chúa Giêsu đã tỏ ra bình thản trước việc Hêrôđê đang tìm cách sát hại Ngài. Sở dĩ Ngài bình thản được như thế là vì Ngài luôn trung thành tuyệt đối với ý định của Thiên Chúa. Thật vậy, cả cuộc đời Ngài là một tiếng xin vâng đối với thánh ý Thiên Chúa. Do đó, một khi biết rằng có một hiến lễ phải hoàn tất và hiến lễ ấy nằm trong chương trình của Thiên Chúa thì không gì phải làm cho Ngài bận tâm, ngoài việc chu toàn công việc được giao phó… Xin cho chúng ta biết sống trọn giây phút hiện tại, nhờ đó chúng ta an tâm và sẵn sàng bất cứ lúc nào Chúa đến gọi chúng ta” (Trích “Mỗi ngày một tin vui”)

2. Hãy sống như sắp chết để có thể bình an chết như bước vào cõi sống.

3. Một tu sĩ nọ được giao nhiệm vụ may vá. Ngày kia Thầy ngã bệnh nặng. Trong lúc hấp hối, Thầy nói “Hãy đưa cho tôi chìa khóa thiên đàng”. Những người quanh giường bệnh bối rối nhìn nhau không hiểu Thầy muốn gì. Nhưng một người hiểu ý đưa cây kim cho Thầy. Tu sĩ ấy mỉm cười hài lòng. Cây kim mà Thầy dùng mỗi ngày để may vá cho mọi người trong cộng đoàn chính là chìa khóa mở cửa thiên đàng cho Thầy. (Drinkwater)

4. Có Mấy người Pharisêu đến thưa Chúa Giêsu rằng: “Xin ông đi ra khỏi đây, vì vua Hêrôđê đang muốn giết ông !” Người bảo họ, các ông hãy đi nói với con cáo ấy thế này: “Hôm nay và ngày mai tôi trừ quỷ và chữa lành bệnh tật, ngày thứ ba tôi hoàn tất.” (Lc 13,31-32)

Một lần Thánh Gioan Boscô hỏi các học sinh của Ngài đang chơi đùa: “Nếu ngay bây giờ các con biết mình sắp chết, các con sẽ làm gì ?” Một số trả lời sẽ đi vào nhà thờ cầu nguyện, một số khác cho biết sẽ đi xưng tội dọn mình chết lành. Riêng Đaminh Savio điềm nhiên trả lời: “Nếu trong giây lát con sẽ chết, con vẫn tiếp tục cuộc chơi”.

Đứng trước mối đe doạ là cái chết, Chúa Giêsu vẫn chu toàn bổn phận người làm con.

Lạy Chúa, xin cho biết sống giây phút hiện tại để chu toàn sứ mệnh người làm con. (Hosanna).

Suy niệm 10: Theo sự khôn ngoan của Thiên Chúa

(Lm Giuse Đinh Tất Quý)

Qua diễn tiến câu chuyện, chúng ta đọc được hai ý nổi bật này:

1. Ý thứ 1: Cảm nghĩ của Chúa Giêsu về cái chết sắp tới (Lc 13,31-33):

“Chúa Giêsu đã tỏ ra rất bình thản trước việc Hêrôđê đang tìm cách sát hại Ngài. Sở dĩ Ngài bình thản được như thế là vì Ngài luôn trung thành tuyệt đối với ý định của Thiên Chúa. Thật vậy, cả cuộc đời Ngài là một tiếng xin vâng đối với thánh ý Thiên Chúa. Do đó, một khi biết rằng, có một hiến lễ phải hoàn tất và hiến lễ ấy đã nằm trong chương trình của Thiên Chúa thì không gì có thể làm cho Ngài phải bận tâm, ngoài việc chu toàn công việc được giao phó (Trích “Mỗi ngày một tin vui”).

– Sở dĩ Chúa Giêsu coi thường là vì Ngài biết Hêrôđê chẳng thể làm gì được Ngài, trước khi thời gian dành cho sứ mạng của Ngài kết thúc. Bởi đó Ngài nói: “Hôm nay, ngày mai và ngày mốt, tôi phải tiếp tục đi” (Lc 13,22). Kiểu nói này chỉ một thời gian ngắn, nên không được hiểu chính xác theo số học.

Như vậy, chúng ta thấy lời khuyên Ngài trốn đi có vẻ khôn ngoan theo sự tính toán của người đời, bởi vì Hêrôđê là một tên gian hùng, dám khử trừ bất cứ ai mà ông không thích. Tuy nhiên, Chúa Giêsu không theo sự khôn ngoan của thế gian, Ngài theo sự khôn ngoan của Thiên Chúa. Ngài biết việc đi lên Jêrusalem để chịu nạn chịu chết là kế hoạch của Thiên Chúa mà Ngài “phải” thực hiện cho xong. Dù Hêrôđê có mưu đồ gì đi nữa, Chúa Giêsu vẫn coi thường. Do đó Ngài gọi ông là “con cáo”. Kiểu nói này đối với người Do Thái hàm ý coi thường (nếu hàm ý nể sợ, người ta sẽ gọi là “con sư tử”).

2. Ý thứ 2: Lời Chúa Giêsu nhắn gởi dân thành Jêrusalem trước viễn tượng Ngài sắp chết (Lc 13,34-35). Chúa Giêsu đặt đối chọi nhau 2 điều hiển nhiên: Đã bao lần, xưa kia là các sứ giả của Thiên Chúa và bây giờ là Ngài, đã cố gắng tập họp họ lại như gà mẹ tập họp gà con, hầu che chở họ khỏi tai họa là cuộc phán xét của Thiên Chúa về các tội lỗi của họ. Nhưng, xưa cũng như nay, không bao giờ họ chịu nghe lời các ngôn sứ cũng như lời Ngài, trái lại họ còn bách hại và giết chết các ngôn sứ, cũng như sắp giết chết Ngài. Mặc dầu biết trước như thế, nhưng Chúa Giêsu vẫn thanh thản đi tới, không một điều gì có thể làm Ngài chùn bước. Vì giờ của Chúa Cha ấn định cho Ngài chưa tới. Có Cha thì Ngài chẳng có gì phải sợ.

Có một gia đình kia sống giữa đồng không mông quạnh. Vào một đêm kia, căn nhà bốc cháy dữ dội. Cha mẹ, con cái vội vã chạy ra ngoài sân và đứng bất lực nhìn ngọn lửa thiêu rụi tổ ấm gia đình mình.

Bỗng mọi người chợt nhận ra còn thiếu mất đứa con bé nhất. Thì ra cậu bé cũng chạy ra với mọi người, nhưng chưa tới cửa, thấy lửa cháy dữ quá, cậu sợ hãi quá nên lại chạy trở lên lầu. Trong lúc cả gia đình hốt hoảng không biết phải làm sao để cứu cậu bé năm tuổi, vì lửa cao ngút tứ phía, bỗng cửa sổ trên lầu mở toang, và cậu bé kêu khóc inh ỏi. Cha cậu bé gọi lớn tên con, rồi nói:

– Con nhảy xuống đây!

Cậu bé nhìn xuống dưới chỉ thấy khói mù và lửa cháy, nhưng nghe tiếng cha kêu mình, liền trả lời: – Ba ơi, con không trông thấy ba đâu hết!

Người cha trả lời giọng cương quyết: – Cứ nhảy đi, có cha trông thấy con là đủ rồi.

Và cậu bé leo lên cửa sổ, liều nhảy xuống, rơi vào vòng tay yêu thương vạm vỡ của cha mình một cách an toàn.

Chúng ta cũng hãy bắt chước Chúa Giêsu đặt cả cuộc đời của chúng ta trong tay Thiên Chúa là Cha. Tin tưởng và phó thác như thế, tất cả sự sợ hãi sẽ không còn chỗ đứng trong cuộc đời của chúng ta.

Một lần kia, Thánh Gioan Boscô hỏi các học sinh của Ngài đang chơi đùa: “Nếu ngay bây giờ các con biết mình sắp chết, các con sẽ làm gì ?” Một số trả lời sẽ đi vào nhà thờ cầu nguyện, một số khác cho biết sẽ đi xưng tội dọn mình chết lành. Riêng Đaminh Savio điềm nhiên trả lời: “Nếu trong giây lát con sẽ chết, con vẫn tiếp tục cuộc chơi”.

Vâng, đó là thái độ của những con người luôn biết sống theo thánh ý của Thiên Chúa. Đã sống theo thánh ý của Thiên Chúa rồi thì không có gì có thể làm cho họ phải sợ và cũng chẳng có gì làm cho họ chùn bước trước những khó khăn trên đời.

Hình ảnh “gà mẹ ấp ủ gà con dưới cánh” Chúa nói với chúng ta trong Tin Mừng hôm nay, là một hình ảnh tuyệt vời để mô tả cuộc sống tin yêu này.

Lạy Ðấng thường hằng bất biến,

mong sao không gì có thể khuấy động

sự bình an của con,

hay làm cho con ra khỏi Chúa;

nhưng ước chi mỗi phút lại đưa con

tiến xa hơn vào chiều sâu của mầu nhiệm Chúa! Amen.(Chân phước Elisabeth de Trinité)

Suy niệm 11: Chúa chết ngoài thành Giêrusalem

(Lm. Micae Võ Thành Nhân)

Ông vua Hêrôđê cai trị dân vùng Giuđêa. Ông là một người độc ác chứ không có tốt lành gì đối với mọi người. Thoạt đầu Chúa đến Giêrusalem để Chúa thực hiện sứ mạng cứu thế, rao giảng Tin Mừng cho mọi người. Nơi đây có đền thờ Giêrusalem nổi tiếng, là trung tâm tôn giáo, thủ đô của đức tin vào Chúa lúc bây giờ. Cũng tại nơi này, có rất nhiều người biệt phái, luật sỹ, trưởng tế, kỳ lão, cho nên chúng ta xem đây là vùng đất của họ. Chúng ta có thể nói nặng hơn, đây cũng là vùng lãnh thổ làm ăn của họ, không một ai được xâm phạm vào. Thế mà Chúa lại hiện diện ở đây, ảnh hưởng của Chúa quá to lớn với dân chúng, người ta theo Chúa đông đảo, cho nên họ sẽ rất khó chịu, không muốn cho Chúa có mặt ở đây. Vì thế mà họ tìm cách bứng Chúa đi nơi khác. Ngày xưa thời tiên tri Amos, ngài quê ở miền Nam, Chúa sai ngài ra miền Bắc giảng lời Chúa, tư tế Amasia đuổi tiên tri về lại miền Nam chứ không cho rao giảng lời Chúa ở đó. Những người biệt phái, luật sỹ, trưởng tế, kỳ lão không dám xua đuổi Chúa như thời xưa, vì làm như vậy thì mọi người sẽ xem họ là kém văn minh, ganh tỵ, nhỏ mọn, bần tiện, xấu xa, họ sẽ bị giảm uy tín trong dân, họ sẽ làm việc không hiệu quả. Vì vậy, họ dựa vào vua Hêrôđê để nói: “Xin Thầy lên đường và đi khỏi đây, vì Hêrôđê toan giết Thầy” (Lc 13, 31), chứ họ không có tốt lành gì cả, bởi lòng dạ họ nham hiểm, thâm độc mà thôi.

Khi tiên tri Amos bị xua đuổi, tiên tri nói với Amasia là ngài chỉ là một người đi hái trái sung, chăn súc vật, Chúa bảo ngài làm như thế chứ không phải là tự ý ngài. Còn Chúa, chính Chúa thực hiện sứ mạng rao giảng Tin Mừng và chịu chết tại Giêrusalem để chuộc tội cho con người chúng ta, cho nên chẳng một ai có thể cản trở Chúa, chẳng một thế lực nào làm cho Chúa phải hoảng sợ, chùng bước. Chúa nói với họ là đi nói với Hêrôđê, là con cáo già: “Đây Ta trừ quỷ và chữa lành bệnh tật, hôm nay và ngày mai, rồi ngày thứ ba Ta hoàn tất cuộc đời. Nhưng hôm nay, ngày mai và ngày hôm sau nữa, Ta còn phải đi đường, vì không lẽ một tiên tri phải chết ngoài thành Giêrusalem” (Lc 13, 32 – 33), nghĩa là Chúa cũngnói trực tiếp cho họ biết sứ mạng của Chúa, cái chết và sự phục sinh của Chúa vì Chúa yêu thương con người chúng ta.

Riêng còn về phần họ, họ giết các tiên tri, ném đá những người được Chúa Cha sai đến, trong đó Chúa sẽ bị họ giết. Nhưng mà Chúa thương họ rất nhiều. Chúa thương họ, như gà mẹ ấp ủ gà con dưới cánh. Chúa muốn tụ họp họ lại bên Chúa để Chúa vỗ về họ, chăm sóc cho họ, đỡ nâng họ, ban ơn cho họ, nhưng họ từ chối, làm cho Chúa phải đau lòng để mà Chúa nói với họ rằng: ” Thì đây, nhà các ngươi sẽ bị bỏ hoang vu. Nhưng ta bảo các ngươi hay, các ngươi sẽ không còn xem thấy Ta, cho đến khi các ngươi nói rằng: Chúc tụng Đấng nhân danh Chúa mà đế” (Lc 13, 35). Như vậy, vì sự từ chối Chúa, tương lai của họ sẽ bấp bênh, vô định, mịt mù, đau khổ, lúc đó họ mới thấy Chúa rất cần thiết cho cuộc đời của họ, nhưng mà đã muộn rồi.

Lạy Chúa tình thương của chúng con, Chúa là núi đá cho chúng con nương ẩn, là thành lũy bảo vệ chúng con, là khiên che thuẫn đỡ lúc chúng con gặp nguy nan, xin Chúa cho chúng con biết luôn hát mừng ngợi khen, cảm tạ và sống xứng đáng là con của Chúa. Amen.

Suy niệm 12: Ngôn sứ không chết ngoài Giêrusalem

(Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB)

Qua Lời Tổng Nguyện của Thứ Năm Tuần 30 Thường Niên, năm Chẵn này, các nhà phụng vụ muốn chúng ta xin Chúa cho chúng ta được thêm lòng tin cậy mến, và biết yêu chuộng những điều Chúa truyền dạy, hầu đáng hưởng những gì Chúa hứa ban.

Yêu chuộng những điều Chúa truyền dạy, để trở nên khôn ngoan và được hiệp thông với Chúa, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, sách Khôn Ngoan cho thấy: Đức Khôn Ngoan phản chiếu ánh sáng vĩnh cửu. Không nơi nào bằng ở đây, Kinh Thánh nói rõ với chúng ta rằng: Đức Khôn Ngoan chính là Thiên Chúa, đạt tới Đức Khôn Ngoan là hiệp thông với sự sống của Thiên Chúa. Khi trình bày Đức Khôn Ngoan như một ngôi vị, tác giả đã bắt đầu gợi cho ta mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi. Đức Giêsu Kitô là hình ảnh Thiên Chúa vô hình, là trưởng tử sinh ra trước mọi loài thụ tạo; vì trong Người, muôn vật được tạo thành, Người phản chiếu ánh sáng vĩnh cửu, Người là hình ảnh lòng nhân hậu của Thiên Chúa.

Yêu chuộng những điều Chúa truyền dạy, để được Chúa đổ đầy ơn khôn ngoan, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, thánh Athanaxiô nói: Sự khôn ngoan ở trong thế gian không sáng tạo, nhưng, được tạo dựng trong các công trình của Chúa và nhờ sự khôn ngoan đó: Trời xanh tường thuật vinh quang Thiên Chúa, không trung loan báo việc tay Người làm… Có Thần Khí nơi Đức Khôn Ngoan: Thần Khí tinh tường và thánh thiện, duy nhất và đa năng, tinh tế và minh mẫn, bất khuất và chuộng điều lành. Thần Khí làm được mọi sự và quan tâm đến mọi điều, thấu suốt mọi tâm can. Thần Khí thấu suốt mọi sự, ngay cả những gì sâu thẳm nơi Thiên Chúa.

Yêu chuộng những điều Chúa truyền dạy, để có Chúa là đồng minh, và được trang bị binh giáp vũ khí mà chiến đấu, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, thánh Phaolô nói: Vì chúng ta chiến đấu không phải với phàm nhân, nhưng là với những quyền lực thần thiêng, với những bậc thống trị thế giới tối tăm này, với những thần linh quái ác chốn trời cao. Bởi đó, Anh em hãy nhận lấy toàn bộ binh giáp vũ khí của Thiên Chúa, để có thể đối phó và đứng vững. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 143, vịnh gia cho thấy: Chúc tụng Chúa là núi đá cho tôi nương ẩn. Chúa là đồng minh, là đồn luỹ che chở, là thành trì bảo vệ, là Đấng giải thoát tôi. Chúa là khiên mộc cho tôi ẩn núp, Người bắt chư dân quy phục quyền tôi.

Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Chúc tụng Đức Vua, Đấng ngự đến nhân danh Chúa! Bình an trên cõi trời cao, và vinh quang trên các tầng trời. Trong bài Tin Mừng, Đức Giêsu nói: Ngôn sứ mà chết ngoài thành Giêrusalem thì không được. Đấng ngự đến nhân danh Chúa, là Đấng mang bình an và vinh quang đến cho chúng ta. Tuy nhiên, bình an Chúa ban tặng không như bình an của thế gian; và vinh quang phải kinh qua đau khổ mới đạt đến được, nhưng, chúng ta không cần phải lo lắng chi cả, bởi vì, chúng ta đã có Chúa là đồng minh, là núi đá cho ta nương ẩn, Chúa trang bị cho chúng ta những vũ khí tinh nhuệ: đai thắt lưng là chân lý, áo giáp là sự công chính, giày là lòng hăng say loan báo tin mừng bình an, khiên mộc là đức tin, mũ chiến là ơn cứu độ, gươm Thần Khí là Lời Thiên Chúa, nhờ đó, chúng ta sẽ có thể chiến thắng mọi ác thần. Ngôn sứ không thể chết ngoài Giêrusalem. Giêrusalem đã giết các ngôn sứ và ném đá những người được sai đến. Muốn đón nhận bình an và vinh quang của Chúa, chúng ta phải cùng đồng phận với Chúa, như các ngôn sứ: phải chấp nhận bị ngược đãi, bị bách hại, và bị giết chết. Xin Chúa cho chúng ta được thêm lòng tin cậy mến, và biết yêu chuộng những điều Chúa truyền dạy, hầu, chúng ta đáng được hưởng những gì Chúa hứa ban. Ước gì được như thế!

(Nguồn: giaophanlongxuyen.org)