Thơ: ĐỨC MẸ TÀPAO
Ôi lạy Mẹ Tà Pao
Thánh tượng Mẹ như một điểm trắng phau
Nhỏ bé biết chừng nào
Chơi vơi giữa núi rừng thăm thẳm.
Mẹ đứng đó
Không lọng che tàn chắn
Tắm gội mưa sương
Đêm đêm nhìn bát ngát trăng sao
Ngày ngày nhìn mây trời lơ lửng
Mùa Đông nghe lá rụng
Mùa hạ cám cảnh hoa tàn
Thân hình Mẹ lỡ lói
Rách nát với thời gian
Bao tháng ngày thê thảm
Mẹ đứng đó
Không cần câu chấm hỏi
Chẳng cần bỏ dấu than
Ai đem Mẹ đến
Ai bỏ Mẹ đây
Không một lời ta thán
Vì Mẹ là Mẹ xót thương
Mẹ sầu bi từ muôn thưở.
Ôi lạy Mẹ Tà Pao
Thời gian rách cần vá lại
Lịch sử phải sang trang
Hôm nay đây
Từ ba miền dất nước
Con cái Mẹ đổ về
Đọc lời kinh sám hối
Hát bài tôn vinh và nguyện cầu cảm tạ
Dâng lên Mẹ trăm triệu lời ca.
Trời Tà Pao hôm nay
Vui buồn lẫn lộn
Dù là hồng ân của Chúa Ba Ngôi
Qua bàn tay Đức Mẹ
Ôi Maria
Lạy Mẹ Tà Pao.
(Xuân Ly Băng)